Trong
số 10 HCV mà Định đoạt được qua các cuộc thi ảnh, cô người mẫu trên đã
có mặt trong các tác phẩm: Chất liệu sống, Khát vọng, Dáng hoa, Hai tác
phẩm, Suối mơ… * Tìm được một người đẹp chịu làm mẫu cho mình là rất
khó. Nếu như gặp một người con gái đẹp (không phải người mẫu chuyên
nghiệp) và người ấy gợi cho anh những ý tưởng về một tác phẩm nude, anh
làm thế nào để mở lời mời “nhạy cảm” này?


-
Vâng, tìm được một người phụ nữ đẹp không phải dễ nhưng để họ chấp nhận
làm người mẫu càng khó hơn. Rồi để có một người mẫu luôn đồng cảm với
mình lại cực khó. Người mẫu trong một số tác phẩm sau này của tôi là một
cô bạn gái cũ, mới từ Mỹ về. Cô ấy cũng tình duyên trắc trở. Tôi sáng
tác bức Sắc thu để tặng cô ấy và sau đó gửi dự thi đoạt HCV cuộc thi ảnh
ở Hồng Kông 2006. Tác phẩm mới nhất của tôi là Giấc mơ chiều với cô
người mẫu mới nhất… Tôi luôn trân trọng và mang ơn những cô người mẫu
của mình. Khi cần thực hiện một tác phẩm, tôi tìm gặp họ và trình bày ý
tưởng. Họ “OK” thì chụp, không thì thôi nhưng rất ít khi họ từ chối.
Hoàn thành tác phẩm, tôi gửi tặng họ ngay và các cô ấy rất vui. Không
thù lao, chỉ lúc nào có giải thì tất cả cùng đi ăn như một buổi họp mặt
gia đình. Riêng cô gái trong Gửi hương theo gió… Cô ấy cũng chỉ là một
người bình thường, tôi gặp khi cô ấy đi mua hàng trên phố. Xúc động
trước đôi mắt đầy biểu cảm và suối tóc của một cô gái còn rất trẻ (chỉ
mới 20 tuổi), tôi làm quen, giới thiệu về mình và đưa danh thiếp mời cô
ấy đến nhà. Sau khi nói chuyện với vợ chồng tôi, cô ấy đã đồng ý cho
chụp ảnh…
* Dễ nhận thấy có sử dụng kỹ xảo trong các tác phẩm của anh?
Dương Quốc Định sinh năm 1967, mê vẽ từ nhỏ, từng tốt nghiệp ban Đồ họa công nghiệp (Trường Mỹ thuật Đồng Nai) năm 1989. Ngày còn học vẽ, Dương Quốc Định đã rất thích và có khiếu vẽ thiếu nữ. Ra trường anh từng vẽ tranh chân dung và khỏa thân, rồi đi làm thiết kế cho các công ty, chụp ảnh, chỉnh sửa các mẫu quảng cáo và học hỏi, trao đổi về nhiếp ảnh với các đồng nghiệp. Có lần một tiệm tóc thời trang nhờ Dương Quốc Định đến chụp các mẫu tóc quảng cáo. Cô người mẫu nhà ở gần đấy, sau đó trở nên thân thiết với vợ chồng anh. Qua tâm sự, biết cô ấy có một chuyện tình rất buồn và Định cảm nhận được ở cô sự nhọc nhằn của kiếp người, cái nghiệt ngã của “hồng nhan đa truân”. Anh trình bày ý tưởng và đề nghị cô làm người mẫu trong một bức ảnh nude. Cô đồng ý, và bức Chất liệu sống ra đời. Lúc đầu Định chỉ có ý chụp tặng cô người mẫu nhưng sau đó đọc được những thông tin về cuộc thi ảnh nghệ thuật ở Ấn Độ, anh gửi tham gia thử. Không ngờ bức ảnh đoạt huy chương vàng (HCV). Đó là kỷ niệm đầu tiên khi bước vào làng nhiếp ảnh của Định.






Không có nhận xét nào: